“Chủ nhân~ Ngươi có thể ôm ta một chút không”
Một câu nói nũng nịu, khiến đầu óc của vị đại chưởng môn Lâm Tễ Trần này như ngưng trệ.
Cái quỷ gì? Ta nghe nhầm sao? Ảo giác ư?
Thế nhưng khi nhìn thấy Nữ Bạt trước mắt đang e lệ chu môi làm nũng, hắn xác định mình không hề nhìn nhầm cũng chẳng nghe nhầm.